
Đó là 1 ngày tháng 9 rất đẹp, chồng vẫn âm thầm ủng hộ vợ bằng cách sẵn sàng dậy từ 3h sáng đưa vợ ra xe, yên lặng ở bên cạnh cho tới khi mình lên xe mới an tâm trở về ngủ tiếp. Nhìn bóng xe anh xa dần, trong lòng dấy lên biết bao cảm xúc, có biết ơn, có ấm áp, có tình yêu sâu nặng mình tin chắc sẽ cất lên lời vào 1 ngày không xa.
Mình đã chuẩn bị cho workshop lần này cả tháng rồi, tuy nhiên chỉ với vai trò người trù bị, hậu cần, người chăm sóc tới những chi tiết nhỏ và hỗ trợ khách mời trong workshop.
Xuống Hạ Long lúc 6h sáng, chuẩn bị trang phục, chưa kịp ăn sáng thì chị Nga – talker chính, trưởng nhóm và là sếp hiện tại của mình gọi họp gấp. Chị nói: Nhà chị có gia sự, chị sẽ talk đến 10h, sau đó các em đảm nhiệm nốt.
Đầu ‘Ong lên 1 tiếng’, tiếng nói của chị không lọt vào, mình không hiểu và hình dung được những gì chị nói nữa, chỉ nghe được 1 câu: “Linh sẽ hướng dẫn lý thuyết, Hằng hướng dẫn mục thực hành gấp đồ nhé”

Lúc đó mình không run tí nào, giờ ngồi ngẫm lại thì thấy run nhẹ nè. Bởi lúc đó chẳng còn thời gian mà run nữa, chỉ có vắt giò lên cổ chuẩn bị đón khách và rồi thấy bản thân chạy theo guồng của chương trình.
Thấy bản thân mình cầm mic, dẫn dắt khách mời thực hành, trả lời những thắc mắc của họ, giao lưu rất tự nhiên.
Thấy bản thân nói hăng say đến mức, làm lố giờ của chương trình và lỗi đáng lo nhất là “Không biết nói gì với run đến quên lời thoại” không hề xuất hiện.

Thấy đã làm được cái mà mình luôn tự hỏi bản thân mỗi lần thấy chị Nga talk trong các workshop trước đó: Đến bao giờ mình mới nói được như chị? Mình có khả năng ứng biến như chị không? Liệu có câu hỏi nào của khách mình không trả lời được thì sao?…
Bởi những câu hỏi ẩn giấu nỗi sợ đó không có cơ hội xuất hiện khi bạn chả có thời gian để băn khoăn suy nghĩ nữa.
Ngoài việc lố giờ hơn so với dự kiến 1h, do đi xa với chủ đề quá thì buổi talk thành công hơn mong đợi.
Mình quan sát bản thân, và nhận ra rằng:
Nếu bạn muốn biết bạn có thể làm được gì – chỉ cần bắt tay vào làm là được
Nghĩ ít đi, ít băn khoăn thôi, lúc mới đầu lựa chọn trở thành tư vấn viên ngăn nắp, mình không nghĩ mình có thể đi xa và nhanh đến thế. Bởi bản thân sợ đám đông, rất nhát gan mình cũng chưa hình dung ra con đường đi 1 cách rõ ràng, chỉ cảm thấy bản thân muốn vậy và khao khát điều đó.
Học từ thực hành đó là cách học nhanh nhất
Mình luôn thấy bản thân rất chậm chạp, hay quên, học gì cũng thấy khó nhưng khi bắt tay làm rồi rút kinh nghiệm qua mỗi lần tự thực hành quá trình ngăn nắp tại chính ngôi nhà mình, với khách hàng. Mình nhận ra đúng phương pháp và kiên trì thực hành liên tục, bạn có thể thành thạo mọi thứ bạn muốn.
Giống như lúc này, mình đã có thể nói trước đám đông thật tự tin dù là người hướng nội đa phần thời gian chỉ cảm thấy thoải mái khi ở 1 mình.
Sự tự tin bắt đầu từ hiểu biết
Tự hỏi bản thân có run không? có tự tin khi cầm mic không?
Bởi sự cố này là đột xuất và mình quá ỷ lại vào chị Nga đến mức không chuẩn bị trước điều gì.
Tuy nhiên câu trả lời là CÓ.
Bởi mình biết rằng sự tự tin đến từ hiểu biết. Mình có biết về KonMari không?
Có chứ! Mình đã thực hành phương pháp này gần 3 năm rồi, đã cùng chị Nga tổ chức bao nhiêu workshop rồi. Mình hiểu KonMari như hiểu chính bản thân vậy.
Thành công của ngày hôm đó còn nhờ vào sự linh hoạt của bạn Linh Lê, trẻ tuổi, thông minh, bạn ấy đã kéo mình về vài lần khi talk xa chủ đề quá.
Ngoài ra còn có những người đồng hành dễ thương khác, những nhà tài trợ không chuyên còn run hơn cả ban tổ chức.
Đồng thời mình đánh giá cao sự chuyên nghiệp của đội ngũ nhân viên khách sạn Sapphire Hạ Long – không những giúp team xử lý lỗi kỹ thuật rất nhanh, mà còn tinh tế set up thêm trà bánh khi quan sát thấy số lượng khách mời đông hơn dự kiến.
Ngoài sự dễ mến và thân thiện của nhân viên thì khách sạn Sapphire thực sự là 1 nơi tuyệt vời, với những ban công thu trọn cảnh bình minh trên biển, món bún riêu bề bề tươi ngon, nước dùng ngọt thanh vị tự nhiên của hải sản và cốc trà hoa thơm ngát, vương vấn trên môi buổi sáng sớm đã thỏa cả 5 giác quan. Mình sẽ sớm quay lại vào 1 ngày thư thả không xa nhé!
Bài học cuối cùng mà lần nào cũng học
Chấp nhận sự không hoàn hảo của bản thân

Sau buổi talk mình thấy bản thân có tiềm năng hơn mình nghĩ, biết rằng bản thân đã dần hoàn thiện kỹ năng nói trước đám đông, biết rằng mình đã trưởng thành hơn trong cảm nghiệm lối sống KoMari trên hành trình ngăn nắp cuộc sống…
Mình biết cần học lắng nghe nhiều hơn, học thêm kỹ năng eyes contact hiệu quả, học cách làm chủ thời gian thuyết trình và nắm bắt mạch câu chuyện và vô vàn những kỹ năng cần cải thiện khác…
Tuy nhiên những khuyết điểm đó khiến mình háo hức được rèn luyện nhiều hơn, yêu mến chúng để dần trưởng thành chứ không còn là sự xấu hổ hay tự trách bản thân như trước nữa.
Mình cũng tự thưởng cho mình niềm vui với những thành công nho nhỏ đạt được trên hành trình nuôi dưỡng sự tự tin.
Về Hà Nội ngay trong chiều hôm đó với thân xác mệt dã rời, nhưng trong tim có nhiều thứ đang nở hoa
Tháng 9/2022, Khách sạn Sapphire Hạ Long